Dân công sở “say”… hàng hiệu!
Cập nhật: 19/09/2012 9:05:00 SA
Dân công sở phần lớn là dùng hàng hiệu, họ sắm đồ rất có chọn lọc, phần vì yêu cầu công việc, phần vì thói quen.

Nghệ sĩ, dân chơi và doanh nhân thành đạt vẫn được coi là 3 đối tượng chính của hàng hiệu. Nhưng “cơn say” hàng hiệu còn mê hoặc cả dân công sở. Và người cuối cùng được đánh giá là “biết chơi” nhất - có khi lại chính là dân công sở.

Họ thường đến những cửa hàng phân phối chính hiệu, hoặc tận dụng những cơ hội đi công tác hay du lịch nước ngoài để thoả mãn “cơn say”… hàng hiệu.

Và cũng khác với những đối tượng “rủng rỉnh” khác, có thể bỏ cả “một đống tiền” để rước về “một đống hàng”, "dân chơi" công sở thường lựa chọn kĩ càng món đồ trước khi mua.

Kiểu chơi của dân công sở

Mai Hà tuy chỉ là nhân viên marketing cho một công ty nước ngoài nhưng cũng thường “khẳng định mình” bằng hàng hiệu”. Không quá cao cấp, một đôi giày Ninewest cô đi chỉ có giá khoảng hơn... 2 triệu đồng. Thêm vào đó, kính mắt túi xách Guess của cô giá cũng không rẻ hơn. Hà ít khi mua quần áo hàng hiệu bởi cô cho rằng thân hình có phần nhỏ bé của mình chỉ thích hợp với hàng thiết kế riêng.

Nhưng cô lại mê mỹ phẩm và có cả một bộ sưu tập nước hoa “xịn” với đủ các nhãn hiệu và mùi hương dùng cho buổi sáng, buổi trưa hay buổi tối, mùa đông hay mùa hè, đi làm hay đi chơi... Hà nói rằng riêng mỹ phẩm thì không “xài ẩu” được vì nó ảnh hưởng không chỉ đến sắc đẹp mà còn cả sức khỏe.

Hà thích các sản phẩm dưỡng da của Clarins, sản phẩm trang điểm của Estée Lauder hoặc Dior. Cô cũng dùng thêm một số sản phẩm của các hãng mỹ phẩm châu Á như Laneige hay Shiseido nhưng không thực sự ưa thích lắm. Thi thoảng, lên “cơn nghiện” Hà cũng bỏ ra một hai ngàn USD cho một chiếc túi đựng laptop mang nhãn LV.

Hà cho rằng “Môi trường làm việc của mình đòi hỏi như thế, mình cũng thường xuyên phải giao tiếp với các đối tác mà họ thì thường có vị trí còn cao hơn mình. Trước họ, mình không thể ăn mặc “lùi xùi, lép vế quá được”. Nhưng Hà cũng “thú nhận” rằng: “Mỗi tháng mình chỉ mua một hai thứ thôi. Chứ mà mua một lúc cả mấy bộ quần áo hay vài đôi giày hiệu thì... chịu”.

Chị Hoàng Anh, một Việt kiều Mỹ, người đang có dự định mở một chuỗi cửa hàng đồ hiệu dành cho dân công sở thì chia sẻ rằng: “Thực ra, một bộ phận dân công sở là những người rất “biết chơi”. Phần lớn họ là những người có kiến thức, có thu nhập ổn định và có khiếu thẩm mỹ cũng như khả năng nắm bắt xu hướng rất tốt.

Họ xài hãng Gucci hay Hugo Boss vì phong cách, vì lịch sự và vì “gu” chứ không phải chỉ vì những cái tên. Họ không cài một cây bút Mont Blanc vào túi áo chỉ để ra quán cafe ngồi cho... ra vẻ. Và điều đặc biệt nhất là, họ không dùng hàng hiệu chỉ vì chúng là hàng hiệu mà không phục vụ cho nhu cầu công việc, nhu cầu sống hàng ngày của họ”.

Khỏe hay không khỏe

Chị Hạnh Tuyết, dù chỉ là nhân viên văn thư của một cơ quan nhà nước nhưng trên người không có chỗ nào là không... hàng hiệu.

Người không biết sẽ thắc mắc ngay rằng với đồng lương chỉ khoảng 2 triệu đồng mỗi tháng mà đôi khi chị nói đùa rằng là “không đủ ăn sáng” thì tại sao chị lại có thể dễ dàng móc túi cho một thỏi son Dior có giá miễn thuế đã là 23 USD.

Nhưng đồng nghiệp trong cơ quan thì không lạ gì ông chồng được mệnh danh là “mỏ vàng” của chị - vốn là thủ trưởng một cơ quan nhà nước khác, có tiếng hơn.

Chả thế mà không biết khoe chồng hay khoe hàng hiệu nhưng chị Hạnh Tuyết chỉ thích xài những sản phẩm nhìn thoáng qua là biết ngay hàng hiệu. Có thể là những chiếc thắt lưng vàng chóe với một chữ G thật to. Kính mắt cũng phải rất to với logo hai móc ngoặc danh tiếng của Chanel ngự ở một vị trí rất dễ nhìn thấy. Nước hoa mùi cũng rất nồng và nếu không ai hỏi đến thì rất có thể chị sẽ đánh tiếng: “Mùi của Thierry Mugler này cũng được đấy chứ nhỉ?!”.

Chị Hạnh Tuyết chưa đi nước ngoài bao giờ và hoàn toàn hài lòng với những gì ông xã mua cho từ những chuyến công tác. Còn nếu thấy cần thiết lắm, chị sẽ mua hàng tại các đại lý phân phối hàng chính hãng tại Việt Nam.

Tuy nhiên, cũng phải nói rằng số dân công sở “chơi” hàng hiệu như chị Hạnh Tuyết không phải nhiều (bởi đâu phải ai cũng có một ông chồng thật “hoành tráng”!). Phần lớn dân chơi công sở thế hệ mới, thuộc lớp người trẻ hơn, năng động hơn và cũng phải thừa nhận là có năng lực hơn, đều chọn cách chơi hàng hiệu “điềm đạm” và hiệu quả hơn.

Họ đủ kiến thức để không bị các shop thời trang cao cấp hào nhoáng “đánh lừa” bằng những chiêu “độc nhất, mới nhất, đắt nhất”. Họ thừa hiểu không thể có một áo sơ mi chính hiệu với giá chỉ vài trăm ngàn hay một triệu đồng, trong khi giá rao bán trên mạng đã là vài trăm USD.

Những chiêu như hàng xách tay hay hàng cắt mác cũng không làm họ chú ý bởi họ quá biết “cách thức” mà giới cung cấp hàng hiệu tại Việt Nam đang làm (chủ yếu là hàng mùa “sale off” đã lỗi thời; là hàng second hand được chỉnh sửa tinh vi; thậm chí là hàng... từ thiện trôi dạt từ các tổ chức xã hội đến tay người bán hàng...).

Đó là chưa kể đến chuyện 70% đồ hiệu nước ta, đặc biệt là áo quần, mỹ phẩm là hàng “made in” Trung Quốc, Thái Lan và... chợ Lớn. Chính bởi vậy, người “biết chơi” không bao giờ cần một sự thể hiện quá hào nhoáng. Họ “say” cái “chân giá trị” mà những sản phẩm hàng hiệu ấy mang lại, nói cách khác, họ chơi cho chính họ.

Hàng phải hợp với người, chứ không phải cứ thấy nhãn hiệu thời thượng là vội vàng xô tới. Và họ sử dụng hàng hiệu cũng có nguyên tắc, không cần thiết phải hàng hiệu “từ đầu đến chân”. Ví dụ như với phụ nữ thì mỹ phẩm, nước hoa, giày và túi xách thường phải là hàng hiệu. Còn với phái mạnh, áo sơ mi, giày và bộ vest - dứt khoát phải là hàng hiệu với “nên người”.

Cuộc đua... hướng ngoại

Có một điều hơi lạ là dân công sở rất ít khi mua hàng hiệu ở Việt Nam. Họ chỉ mua khi ra nước ngoài hoặc mua tại những cửa hàng quen (rất có thể bà chủ cửa hàng cũng là một dân công sở say hàng hiệu và thường xuyên có cơ hội đi công tác hoặc du lịch nước ngoài về mở shop phục vụ “cả hội”).

Họ lý giải rằng, (không hiểu sao), hàng chính hãng tại Việt Nam chất lượng vẫn thua kém so với hàng hóa mua ở nước ngoài, dù chỉ là ở các nước trong cùng khu vực như Thái Lan, Singapore.

Họ thường “kháo nhau” rằng, nhiều khi đi ra nước ngoài mua hàng hiệu lại rẻ hơn trong nước, nhưng cũng phải chịu khó một chút để tìm kiếm. Nhất là với những người có vóc dáng hơi quá khổ hoặc quá gầy thì việc mua sắm hàng hiệu có vẻ chỉ có thể ở... nước ngoài.

Cách “sale - off” ở một số nước rất khác Việt Nam. Nước ngoài thường có “giờ vàng mua sắm” trong ngày, với một số lượng nhất định hàng hạ giá được bán ra như một biện pháp thu hút khách chứ không phải vì hàng lỗi mốt. Nếu may mắn, bạn có thể mua được bộ vét St.Dupont hay giày Salvatore Ferrgamo với giá trị chỉ bằng một phần ba bình thường.

Điều đặc biệt là trong giới chơi hàng hiệu ở công sở, nam giới không hề kém cạnh chị em ở khoản “chịu chơi”. Nam giới chơi đồ hiệu còn tốn kém hơn phụ nữ bởi lẽ hàng hiệu nam giới luôn đắt hơn hàng hiệu của phụ nữ.
 

Theo Tiêu dùng

Đã xem: 4864


Việc làm tại Công ty hàng đầu
Cong ty HB
Emirates Jobs
Công ty Quốc huy
Cong ty moore
cong ty Investip
NIC GROUP
Kết nối số
NIC HR
Công ty CP Viễn Thông FPT
Công ty TNHH Acquy GS Việt Nam